Truyện Kể

Cuối năm 1965, hồi chánh viên này dời chức Quản thủ, trở lại bộ đội, chờ ngày xâm nhập miền Nam. Sau 5 tháng hành trình gian khổ đơn vị y tới Cao nguyên bổ xung binh đoàn chủ lực Kon tum . Tháng 2/68 , đêm 30 Tết Mậu Thân dự trận tấn công Huế đến 21/2 đơn vị y tan nát bị đánh bật khỏi thành Nội cùng 2 tổ viên kẹt dưới hầm tử thủ , y chờ dịp ra hàng . Sau khi giải về Ty Chiêu hồi Đà Nẵng , y được Phó Trưởng ty nhận ra người cùng tỉnh Hải dương nên đối đãi nhiều thiện cảm . Hôm kết thúc khóa huấn chính cải tạo , hồi chánh viên lấy tình thân , đến nhà riêng Phó Ty, ngỏ ý nhờ bán 1 tượng Phật bằng vàng nặng chừng 30 lượng . Viên Phó Ty cầm coi pho tượng cao chừng 1 tấc với cặp mắt sửng sốt rồi hỏi xuất xứ . Hồi chính viên trả lời lúng túng nói là của gia bảo đem theo làm bùa hộ mạng . Nay vì tứ cố vô thân , dời trung tâm cần tiền sinh sống nên buộc lòng phải bán . Phó Ty cho hay nếu không nói rõ xuất xứ thì không thể bán giúp mà còn làm khó đương sự vì viên này biết đích thực pho tượng không phải của y . Hồi chính viên 1 mực quả quyết là của mình . Phó Ty lật ngược pho tượng , trỏ tay vào 2 chữ B.T. chạm dưới đáy hỏi:

-Anh lấy tượng vàng này của ai? Nếu không nói rõ thì tôi sẽ bắt anh đưa ra nhà chức trách

Tưởng Viên Phó Ty này giở trò tháo cáy sang đoạt , hồi chánh viên khăng khăng bảo là của gia bảo .

Cười lạt , Phó Ty vặn hỏi :

-Trong bản khai lý lịch anh khai thành phần bần cố nông làng Phao sơn , Nam Sách , Kinh Môn . Đã bần cố nông 3 đời như anh nói , làm sao cha ông có tượng vàng để lại cho anh ?

Vẫn cứng cỏi cấp trí, hồi chánh viên đáp :

-Họ tôi tuy 3 đời nghèo nhưng ông cha tôi đời nọ dặn đời kia không được bán vì tượng này rất linh đã phò hộ cho mấy đời nhà tôi thoát tai nạn , bệnh tật . Đến đời tôi không phải là không tin , song về với Chính phủ quốc gia , không họ hàng thân thích tại miền Nam , tôi phải sống tìm việc làm , chẳng lẽ giữ vàng mà phải đi ăn xin , ai cho ?Đó là tất cả sự thật , tôi không cưỡng đoạt của ai hết .

Phó Ty lắc đầu :

-Tôi không tin như vậy nếu anh không giải thích nổi nghĩa của 2 chữ BT dưới đáy tượng . Là gia bào nhà anh thì anh phải biết . Nếu không biết thì anh là quân gian .

Thấy đương sự có vẻ lúng túng . Phó Ty tiếp :

-Nhưng tôi chắc anh không giải thích nổi , vì anh không phải là chủ sở hữu đích thực .Và tôi chắc anh cũng không đủ lanh để phịa ra nghĩa của 2 chữ BT , vì chỉ có tôi hiễu rõ nghĩa của nó .

Câu nói làm đương sự thêm lúng túng nhưng cố trấn tỉnh đáp :

-Thú thật với ông gia bảo này là của lâu đời , đến cha tôi lại quên không giải thích nghĩa 2 chữ , về phần tôi cũng vô tình không hỏi , đến khi để ý đến thì cha tôi đã qua đời , chẳng biết hỏi ai ?

Phó Ty trỏ vào ngực cười :

-Hãy hỏi đây nói cho mà nghe .BT là chữ viết tắt tên của bà cô tôi ….dân Hà Nội ai mà không biết? Bà cô tôi có nhiều đồ quý hiếm đất Bắc Hà , hơn cả nhà Cửu Nghi , Bá Soạn . Các đồ báu vật dù là vàng ngọc , đồ sứ , đồ đồng cổ v.v. đều khắc 2 chữ BT trong 1 khung bát giác dưới tay . Anh còn muốn tôi nói rõ nữa không ? Anh có biết tôi là ai không ? Cha tôi chính là viên quản gia (gọi bà BT là cô ruột) đã bị bộ ba cán bộ VM các anh lường gạt , lấy gần hết cổ vật trong nhà . Lúc đó là đầu 1955 , đơn vị tôi đã rời HN tháng 9 /54 vào Quảng Trị do đó chẳng hay biết gì cả . Mãi đến tháng 4 /55, em trai tôi di cư vào Nam gặp tôi ở Huế mới cho hay đầu đuôi câu chuyện . Thật không ngờ trái đất lại tròn : thiên bất dung gian , cho tôi đụng trán 1 trong 3 thủ phạm giật đồ bà cô tôi .

Hồi chánh viên vẫn đứng im, xa vắng như đang suy tính cách chống chế .

Phó Ty lại tiếp :

-Cho anh hay là tôi ở Phố Hàng Bạc với bà cô và cha tôi từ năm 10 tuổi , đi học. Măm 16 tuổi tôi học trường Chu Văn An , mỗi năm 6 tháng 1 lần, cha con tôi lại phải lau chùi , kiểm soát các báu vật trong nhà nên biết rõ dấu ghi BT này .

Bây giờ anh đã tin tôi chưa? Nếu chưa, tôi sẽ đưa hình cha tôi cho anh nhận diện có phải là viên quản gia đã bị các anh gạt gẫm không ?

Hồi chánh viên vẫn điềm tĩnh đáp :

-Đúng hay sai , tôi gian hay ngay đều chẳng thành vấn đề . Vấn đề là giờ đây tôi đã về quy chánh Chính Phủ Quốc gia chủ trương xóa bỏ hận thù , tội lỗi tôi nếu có trước ngày hồi chánh , dù đã giết hàng ngàn người , cướp lừa bạc triệu , cũng kể như tôi không có tội , như đương nhiên được bạch hóa . Hơn nữa về phía ông , chẳng có gì xác minh tượng vàng là của bà cô . Về phần tôi cũng không có giấy tờ biện minh đó là của gia bảo thì dù đến chỗ phải trái , tôi , 1 tân hồi chánh viên , vẫn thắng lý .Tóm tắt , đối với Chính phủ VNCH , tôi nay được coi như không có tội gì trước ngày quy chánh và chỉ có tội , nếu từ nay về sau tôi làm điều gì phạm pháp .

Trước lập thuận lý của đương sự , Phó Ty nói :

-Tôi không có ý đòi lại tượng vàng của bà cô tôi , mà tôi chỉ muốn anh kể lại sự thật về vụ này , tôi đoan hứa sẽ không làm khó dễ , và sẽ giúp anh bán tượng phật này .

Hồi chánh viên bèn thuật lại mọi việc như đã kể ở trên .Vụ đoạt đồ ly kỳ nhà Cô Bé Tý mà chủ xướng chính là đương sự :

Thấy Bảo Tàng viện thành phố mất mát quá nhiều cổ vật , đương sự và viên cố vấn TC bàn cách bù đắp thiếu hụt này . Biết Cô Bé Tý có nhiều cổ vật quý hiếm mà không thể điều đình để mua bằng tiền , cả 2 bèn thảo kế hoạch hành động trình lên Vụ Trưởng Vụ văn hóa . Sau khi thỉnh thị Bộ Giáo Dục Văn hóa Vụ không chính thức cho phép nhưng hứa kín với đương sự giúp phương tiện và nhắm mắt cho họ hành động .Nếu thành công sẽ trọng thưởng , bằng không sẽ gánh lấy hậu quả 1 mình. Sau nửa tháng chuẩn bị chu đáo , đương sự và 1 cán bộ dưới quyền đem tờ văn thư giả Bộ Nội Vụ nhờ Trưởng Khu Phố dẫn đến giới thiệu với Cô Bé Tý cho thêm uy tín . Và kết quả là 4 xe 10 bánh chở đầy cổ vật quý giá được đem cất dấu dưới hầm sâu của Bảo Tàng Viện L Finot. Đến khi có đơn cớ của Chúa Tiên được Nha Công An thông tư. Văn hóa Vụ đến gặp Giám Đốc Công An trình bày sự thực vụ này và yêu cầu bưng bít cho êm. Hai năm sau , Chúa Tiên lại tống đơn tố giác đích xác dưới hầm Bảo Tàng Viện nhà hát Tây có oa trữ các cổ vật. Quận Nhất bèn ngầm báo cho Bảo Tàng viện rõ tự sự . Đương sự lúc đó là Quản thủ viện , biết nguyên đơn sẽ đòi khám xét , lập tức cho di chuyển vào ban đêm các cổ vật lên gữi tạm trong Biệt Điện Chủ tịch Chính Phủ (dinh Toàn Quyền cũ). Hôm sau , quả nhiên Quận Nhất đưa nguyên đơn đến xét hầm nhưng không thấy gì .

Phó Ty hỏi hồi chánh viên làm sao mà đoạt được vàng . Đương sự cho biết y đã lẹ tay nẫng được trong 1 phút sơ ý của quản gia trước lúc ghi vào biên bản nhận các bảo vật cho mượn .

Sau khi nghe trình bày cặn kẻ vụ này , Phó Ty giữ lời , nội chiều hôm đó đã kiếm được người mua tượng vàng cho đương sự .

Hào sảng không kém , hồi chánh viên nói với Phó ty :

-Để tỏ lòng hối hận việc làm của tôi mặc dù cho chính quyền CS Miền Bắc lúc đó , đồng thời , để tạ lòng ưu ái ông đối xử với tôi suốt 4 tháng tại Trung tâm , tôi xin trích lại 1/3 số tiền bán tượng giá 270.000 đồng là 90.000 đồng biếu ông làm duyên cho có đi có lại .

Một cuộc dàn xếp thật đẹp và bất ngờ !!!!!

Nguồn bài viết: Giai phẩm khoa học huyền bí 1975