Tử vi Đông phương một khoa đoán số mạng theo bản năng của con người, nhưng cũng bản chất đó mà người giải đoán phải dò tìm ra để thấy số mạng theo lối phản ứng của người đương số. Dĩ nhiên là đứng trước món tiền lớn do người đưa đến để hối lộ người ngay thẳng thì khước từ mà người tham lam thì nhận lấy hay đứng trước một kẻ phản bội mình, người hiền lành thì bỏ qua, mà người dữ dằn thifhafnh động mạnh, có thể gây nên tội lỗi. Tử vi đã đưa ra con đường theo bản năng thông thường, Tử vi cũng đưa ra con đường cải số theo nghị lực và sự hiểu biết của mình, hay theo cái phúc tự nhiên của mình, thì mình cũng phải biết tìm xem có con đường thứ hai hay không. Cho nên mói nói rằng khoa đoán Tử vi là một khoa tâm lý: thứ nhất là nắm tâm lý của người coi để mà đoán cho đúng, và thứ hai là đoán sao cho người coi khỏi bị lệch lạc về tâm lý mà làm hỏng việc

Xin giải thích. Có một nhà Tử vi đoán cho một cậu học sinh đến hỏi: “Năm nay có đậu không?” Ông thầy coi đại vận, tiểu vận và mạng rồi nói: “Đậu được nhưng có hơi khó khăn, nghĩa là phải mệt nhọc mới đậu, nếu không thì tụt xuống kỳ hai”. Khi cậu ta ra về tôi hỏi: “Đậu cái chắc chứ ? Mạng tốt thế, đại vận, tiểu vận coojgn lại đủ Khôi Khoa, Việt Xương, Khúc mà không có tuần, triệt, sao thầy còn dè dặt ?” Ông thầy trả lời: “Thế anh không thấy cái mặt ngông nghênh và cái lối ăn nói của anh đó sao? Cao ngạo số 1. Kiểu như thế mình phát cho một câu chắc đậu thì anh sẽ có thể ỷ y bỏ đi chơi tối ngày, rồi cuối cùng thành trượt !”

Thì ra ông thầy phải nhìn vào tâm lý người coi mà đoán, Và khi đoán, ông phải nói sao cho khỏi khích động tâm lý người coi, để người coi không hành động bậy

Ông thầy nói thêm: ”Đã có lần tôi coi cho một cô gái, thấy thi trượt mười mươi, nhưng tôi không bảo trượt, tôi bảo: Cô cẩn thận, có thể trượt đấy, nhiều sao xấu, ít sao tốt. Chỉ còn nhờ phúc đức riêng của mình. Nghĩa là cô phải cố gắng lắm mới được, phải ráng lên”.

Tôi cho rằng ông thầy giảng như vậy là hợp lý. Ông cũng như một ông thầy thuốc trước một bệnh nhân đau ốm sắp chết, phải nói đối là không chết đâu. Nếu ông nói trượt, ông sẽ đem lại thất vọng cho thân chủ, người này sẽ không thiết học nữa và chắc chắn là trượt. Vả lại, mỗi người có một phần phúc đức của mình mà ông thầy không thể biết.

Và nếu tất cả các ông thầy Tử vi đều có nghệ thuật thì không ai dám quyết đoán cái chết của một người. Và do đấy mình cũng chẳng nên hỏi thầy “bao giờ tôi chết” chỉ nên lúc nào cũng chuẩn bị, dọn mình trước cái chết thế thôi.

Nhân đây, cũng nên nói về một sự kiện mà thân chủ thường chê ông thầy. Như một thầy hỏi “năm nay bà phát tài chưa?” Bà thân chủ nói rồi thì thôi, ma fnosi chưa thì thầy bảo sẽ có. Đó không phải là thầy nói đùa đâu. Lẽ vì vận phát tài trải dài trong năm, không biết là đầu năm, giữa năm hay cuối năm. Nếu thầy đoán là “sắp phát tài” mà thân chủ đã phát tài rồi, thì sao đúng

Tóm lại, có nhiều khi một thầy Tử vi rất giỏi mà lại không đoán chắc nịch! Có như thế mới đúng được. Hoặc là vì lý do tâm lý mà không đoán chắc nịch

Không đoán chắc nịch, còn vì lý do nữa là vì biết cái tinh túy của Tử vi và đường hướng cải số mà ông phải cân nhắc xem thân chủ đã có chí hướng cải số chưa. Nếu thân chủ đã hành động cải số rồi, mà ông ta đoán như thân chủ theo bản năng thông thường, thì trật lắc! Như chuyện cô gái cải số, nhất định không lấy chồng để có hạnh phúc mà ông chỉ đoán là khổ sở về đường chồng con là sai bét

Ngoài ra nữa, về những việc tương lai, ông không phải chỉ đoán theo bản năng, mà còn đoán theo những đường cải số và đưa ra những lời khuyên rất thực tế. Đúng như Cụ  thầy Hòa Hạc ở Sài Gòn trước đây đã từng khuyên một người bạn “Nếu anh đi Cần Thơ lãnh món tiền, phải coi chừng bị cướp hại mà không còn sao tốt che chở nữa ! Anh nên bỏ món tiền ấy đi, để đổi lấy sự anh lành là hơn”.

Những thầy đoán bạo, một là trúng lớn hai là gây tai họa lớn. Một ông nhà giàu tuổi Dậu từng gặp ông thầy để hỏi về việc: “nên dốc vốn hùn hợp hay không?” xem năm Tý đó thấy sao chính thích hợp, lại có đủ son Lộc, ông thầy không ngần ngại mà nói: “Nên bỏ nhiều tiền mà hùn vốn, sẽ đắc lợi” Ông tuổi Dậu nghe theo, những năm Tý đó, ông bị thất bại nặng. Bắt đền thầy cũng chẳng ăn thua gì, ông đi tìm các thầy khác để hỏi cho ra cái lẽ: “Tại sao gặp song Lộc mà bị đại bại về tiền?” Mãi sau đó một thầy vừa liếc qua lá số kiểm điểm giờ sinh song thấy đúng, trả lời: “Ông có song Lộc, nhưng ông lại bị vào năm chính của hạn Tam tai, cho nên làm ăn thất bại là đúng ! Ông tuổi Sửu, hạn Tam tai của ông là năm Hợi, Tý, Sửu”. Ông nọ nghe ra và cởi mở được thắc mắc. Cho hay những yếu tố lớn quyết định thắng bại tốt xấu của một năm, ngoài chỗ tùy theo mạng, thân, đại vận, còn phải tính đến hành mà nạp âm năm so với hành mạng, hoặc sau đó là hành của can năm so với can năm sinh, và phải xem có phải là năm hạn, năm xung, hoặc năm hạn tam tai hay không nữa. Những cái đó mới chủ trì việc tốt xấu đến 60 70%, chỉ còn lại 30% nhường cho sao về chi tiết

Đã không nên đoán bạo thì nên đoán cân nhắc, dè dặt có phần yếu tố tâm lý ở trong, vì có khi đoán bạo cũng hơn gì nếu không có những lời giải thích, về nếu như thân chủ lại không tin. Có một Ông thầy giỏi được mời ra Hà Nội hồi năm 1953 để xem số cho một gia đình, ông bảo gia chủ sang năm sau thì chết, mà chết không gặp mặt vợ con. Quái lạ, đương là sở lục lộc, đương khỏe mạnh, ngày ngày đạp xe đi làm, nhà chỉ cách sở 2 con đường sao lại chết sớm vậy mà lại không gặp mặt vợ con ? Không tin, nhưng năm sau ông chết thạt, bị đứt mạch máu đầu trên đường đến đến sở làm và không gặp mặt vợ con. Vì gia chủ không tin nên không chuẩn bị cho cái chết, không có chúc thư, không có lời dặn dò con cháu. Thân chủ do đó không đốn hơn những người khác. Có những người khác bị đoán chết thì lo sợ bủn rủn, khắc khoải, không biết làm ăn gì, sao lảng hết công việc làm ăn, mà cũng chẳng hơn gì. Đáng lẽ con người cứ yên trí mà làm việc đến lúc chết, thản nhiên mà chuẩn bị cái chết: cho con cái học tập nối nghiệp mình, chia việc cho con cái, nhưng con người thông thường không làm được như thế. Một ông thầy giỏi, vừa đoán chết, vừa đưa ra những giả thuyết còn sống được ít năm nữa vừa khuyên thân chủ thích ứng với chết bằng cách chuẩn bị cho vợ con như thế có phải tốt đẹp biết bao không?

Đoán cho người thi đậu hay thi trượt, cũng nên làm nư ông thầy nói ở trên đây. Đoán cho người đặt vốn sẽ thua lỗ hay thắng, cần có sự dè dặt thận trọng, vì lời đoán có liên quan đến tài sản của người có khi đến cả tính mạng. Thí dụ năm nay có phát tài đấy, nhưng cũng có sự tán tài phải phòng ngừa. Cũng nên đặt vốn hùn nhưng phải nghiên cứu kỹ mà hùn vốn vào cho có lợi chắc chắn, và cẩn thận về giấy tờ kẻo có người lường gạt

Đừng sợ nói như vậy là nói dựa, lợi vì dù có được đắc thắng về tiền, ai cũng phải cẩn thận trong việc hùn hạp chứ không thể phó tâm liệng bỏ tiền ra, rồi không thèm ngó ngàng tới

Giải đoán cho những vụ chưa đến, phải ước lượng tâm tính người xem, phải cân nhắc những con đường cải số, và phải có những lời khuyên thích đáng theo như lá số chỉ dẫn. Nhất thiết là đừng nên có những lời giải đoán để thân chủ phải thoái chí, nhưng cũng để nhưng lời hứng khỏi làm cho thân chủ tiến lên, mà rất bị thiệt thòi lúc vận xấu. Con người vào vận xấu là gặp xấu, nhưng cũng có người vì cái phúc cái phận của mình mà tránh xấu giảm xấu, chưa chắc gì một ông thầy giỏi mà đoán đúng được, cho nên càng giỏi ông thầy càng phải thận trọng, nhất là không phạm vào nguyên tắc tâm lý khiến cho thân chủ bị hại

Xin nói rõ thêm về điểm tâm lý này:

  1. Thân chủ khi nghe ông thầy giải đoán là:
  • Nghe với lòng tin
  • Nghe mà không tin

Và thân chủ còn hành động theo tâm lý mình mà ứng theo sự tin hay không tin đó

  1. Còn ông thầy, ngoài sự ráng đoán trúng, còn phải tìm:
  • Xem cái phúc đức và hành vi của thân chủ mình có cho phép đoán khác đi, gần sự thật hơn
  • Xem cái tâm lý của thân chủ sẽ hành động thuận lợi hay tệ haisau lời giải đoán để mà liệu chiều làm các việc như:

-  Đoán với những lời khuyên

-  Đoán lệch lạc một vài điều để có lợi cho thân chủ

-  Khi cần đến phải thuyết phục thân chủ rằng điều mình đoán là đúng, để thân chủ tin mà thích ứng

Người nghe mà không tin, thì như ông vừa kể trên, nghe thầy: đoán năm chết mà không xếp đặt chúc thư, không dặn dò con cái, không cả việc dạy con cái cúng giỗ gây ra những khó khăn lúc mình qua đời

Còn người nghe mà tin có hai loại:

  • Có loại nghe thấy chết mà sợ, bủn rủn tâm hồn, không còn thiết làm ăn gì nữa, loại này quá dở
  • Có loại nghe mà biết thân, dọn mình trước sự chết lành.. Tôi biết có người làm nghề đan đồ mây, lá, khi nghe đoán hai năm sau chết, đã bình thản làm nghề, đồng thời tâm sự cho con làm việc giấy tờ quản trị, và đòi nợ, trả nợ tất cả phân minh, lại chia phần cho con cái, lo tiền làm ma cho mình, mua sẵn đất, mua sẵn quan tài, lo cả việc viết thu chào bạn bè hoặc nhờ bạn bè giúp cho con cái để đưa đến người nhận sau khi ông chết. Loại người như ông này là rất xứng đáng, có bản lãnh. Lại có người dọn mình bằng cách đi tu, vì ông từng nguyện trước khi chết, sẽ có một thời tu tịnh độ để lo cho đời sau

Tùy việc  mà thân chủ tin hay không tin, tùy việc mà hành động thích ứng hay không thích ứng, ta có thể lập thành một bảng, nhưng như thế sẽ rất phức tạp, chỉ có thể nói qua loa như sau:

Các việc giải đoán chính gồm có:

  • Cuộc đời: Gặp may sẽ thành đạt, công danh lớn hay ngược lại. Có người thấy đoán số tốt rồi sẽ ỷ y, buông thả. Có người thấy đoán số xấu rồi buồn nản.
  • Tài lộc: thấy đoán giàu sang là ỷ y, thấy đoán xấu là buồn lo
  • Vợ chồng: thấy đoán xấu là cứ yên trí như vậy rồi nghi ngờ khi thành hôn
  • Vận hạn: Có những vận chết, vận phát tài hoặc tán tài, vận thi đậu hay thi trượt, vận thăng tiến công danh hay suy thoái công danh, vận an lành hay gặp tai nạn tật bệnh. Tùy người, đã tin là có một cách hành động phản ứng còn hay dở là tùy. Như biết thi đậu là ỷ y không học, biết thi trượt thì buồn cũng không học, biết vận thăng tiến công nên hành động buông thả, không cố gắng. Phản ứng như vậy là dở. Ông thầy nên trách cho thân chủ đừng có những phản ứng dở như thế
  • Nhưng cũng có những người nghe đoán mà không tin. Điều này thì ông thầy khó đoán biết. Trừ ra vài trường hợp tháy đoán xấu mà không tin là xấu như không tin mình nghèo hay thi trượt, nên cố làm việc xây dựng, cố học, còn có những người không tin mình bị bệnh mà cứ chơi bời bừa bải, không tin mình bị tai nạn mà thành không chịu giữ mình, do đấy mà gặp nạn. Các trường hợp đều rất phức tạp, cho nên ở đây người thân chủ, bất cứ ai, cũng nên có thái độ thanh thản, không lo buồn cũng không mừng vui, và lúc nào cũng nên có hành động tốt nghĩa là thích ứng với gia đoạn, tức là:
  • Cố gắn xây dựng làm ăn học hành
  • Không phạm hành động xấu, chỉ có hành động tốt
  • Trọn đời giúp người, làm việc phúc

Như thế là giản tiện, là vẫn cứ hành động tốt trong mọi lãnh vực, là cải được số, gặp số xấu có thể cải được cho hết xấu

Còn về phần ông thầy thì sao? Bổn phận là nên có những cân nhắc, liệu chiều để có lợi cho thân chủ, ngoài ra việc thi thố cái tài giải đoán đúng của mình, bởi vì có những giải đoán đúng mà làm hại thân chủ khi mà thân chủ theo tâm lý sai lầm của họ mà hành động, phản ứng. Tôi đã kể nhiều thí dụ ở trên. Xin tóm tắt như sau:

  1. Nêu lên những con đường cải số. Thân chủ thường không tin (như trường hợp bảo thân chủ từ chối một lộc tự nhiên, vì có sự độc hại có thể làm nguy) – nhưng ông thầy Tử vi thì phải giúp ích cho thân chủ bằng cách dẫn dãi cho tường tận – cũng như một bác sĩ y khoa muốn một bệnh nhân phải uống nhiều nước, hay cữ mỡ, cử mặn, thì phải giải thischc ho bệnh nhân biết tại sao phải uống nước và cứ như thế để bệnh nhân tin mà thi hành. Cũng vậy, làm phúc tất được hưởng, ông thầy muốn thân tin như thế, thì phải chỉ vào sao tứ đức, vào cung phúc đức, vào các sao Thiên tài, thiên thọ, thiên quan, thiên phúc mà dẫn giải dẫn chứng vài trường hợp làm phúc được phúc cho thân chủ thấy rõ và tin. Đương nhiên phải làm như vậy là vì ông thầy số nêu lên những con đường cải số alf để thân chủ làm theo mình
  2. Về các trường hợp đoán vận mạng tốt xấu cũng vậy, thiết nghĩ ông thầy phải liệu chiều tâm lý để nói khẳng định hay dè dặt, hay them hay bớt một số điều nào đó, để thân chủ hành động cho thích ứng tốt với lời đoán của mình

Do đó, những câu như “một trăm phần trăm thi hỏng” “tha hồ chơi không cần học cũng đậu” là những câu nên tránh. Cũng là hỏng hay đậu, nhưng còn những câu dè dặt thêm vào nhưa. Phải tế nhị lắm

Hoặc những câu như “chắc chắn tán tài nặng” “cứ ngồi chơi cũng phát tài lớn” là những câu không nên khẳng định

Về những tai nạn thất tài suy thoái công danh, bệnh nặng, v.v.. nên nói là “phải đề phòng vì có thể bị “.  Đề phòng có nghĩa là đi đường phải cẩn thận, không phóng tâm đặt vốn làm việc đúng bổn phận và không lem nhem, không chơi bời hao phí sức khỏe. Đằng nào đề phòng vẫn hơn. Còn như hạn xẩy ra thì ông thầy đã nói trước rồi

Về những vận tốt, thì đương nhiên cái tốt chỉ xẩ ra khi thân chủ cố gắng làm tốt, chứ không thể làm tệ hại hoặc không cố gắng mà có cái tốt được. Cho nên vận tốt thường đi với những vận cố gắng làm tốt là vậy. Như vận Tử Linh Long, Phượng, Hổ, cái là vừa có việc hay, vừa có sự cố gắng làm ăn đàng hoàng.

Vì phải liệu chiều tâm lý để giải đoán làm hay cho thân chủ, nên ông thầy số còn là một nhà tâm lý giỏi nữa

Thí dụ: một người già đã hoàn thành cuộc sống thường không sợ cái chết nữa. Nhưng một người trẻ, đương có công danh và tài lợi tiến triển, thường phải sợ cái chết. Cái câu “ Đến đjai vận này là mãn lộc, nhưng nếu làm lành và năng làm phúc thì sẽ sống đến đại vận sau” là một câu vừa thích hợp mà cũng vừa đúng ý

Người thân chủ đến xem số thường để lộ tâm lý mình: mạnh tinh hay yếu tinh thần, nhở nhơ trước cái khổ hay đã khổ, tùy theo đó mà ông thầy sẽ gia giảm

Trên đây là mấy ý kiến thô thiển của một người, còn mong được các bậc thầy uyên bác châm chế. Kể hậu sinh này xin vui lòng đón nhận những ý kiến bổ khuyết của quý vị

Nguồn bài viết: Câu chuyện Tử vi