Lời tòa soạn: Một bữa, chúng tôi có đến thỉnh ý cụ Hoàng Hạc về một số những sự kiện về Tử Vi. Trong đó có sự kiện đoán số xuất ngoại và đẻ con lai. Cụ Hoàng Hạc rất bận công việc viết sách, dạy học (tại Văn Khoa) và làm văn hóa nên rất ít tiếp khách. Cho nên chỉ khi gặp những trường hợp hết sức nan giải, chúng tôi mới thỉnh ý. Cụ Hoàng Hạc đã cho hay rằng trong số Tử Vi, không có một sao nào, cách nào chỉ về việc xuất ngoại và việc sanh con lai giống vài những bà, những cô gặp phải những lời đoán đó (nhất là từ khi còn trẻ) cũng đừng quá tin và quá bị ám ảnh.
Nếu có sự kiện đó thì chỉ là do một sáng kiến nào đó bắt nguồn từ một kinh nghiệm mới của một cá nhân, nếu không phải tự thời cuộc chứ. Khi xưa thì chỉ có cách truyền dịch và thay đổi chứ không có cách ra ngoại quốc, càng không có cách đẻ con lai hay lấy chồng ngoại quốc. Và nhân tiện, cụ mới kể câu chuyện sau đây, một trường hợp của một ông thầy Tử Vi nhìn trên lá số mà hô được đúng "tên", một điều mà cụ Hoàng Hạc cho là không thể nào có được.
Ông thầy lạ
Tôi có người bạn thân làm tại bộ phận kinh tế cho biết có một ông "phán" nay đã hưu trí rồi, có tài lạ về Tử Vi. Bạn tôi nói:
- Ông này, phần đông nhân viên làm việc trong này đều nghe tiếng. Ông bảo rằng, suốt đời ông, ông mê Tử Vi hơn mê đàn bà. Đi làm việc kiếm cơm, chứ tất cả tâm tư đều hướng về môn Tử Vi.
Ông bảo rằng ông có một truyền thống Tử Vi. Sách vở về Tử Vi thì ông còn giữ được nhiều nhất. Hơn nữa, ông đã đoán số biết trước hai ông Diệm và Nhu chết. Ông lại còn có cái tài là nhìn lá số Tử Vi mà biết được tên họ người ấy.
Tôi nói:
- Không tin được! Hoặc giả là có học phương ngoại nào đấy, chứ coi Tử Vi mà biết đến tên họ, là không thể tin được.
Bạn tôi cãi:
- Ấy, chính trước mắt tôi, một ông chủ sự ở đây có đứa con mới sanh xin ông đoán giùm lá số. Thì ông ấy nói liền cái tên của đứa nhỏ. Trước sự ngạc nhiên của tôi, viên chủ sự bảo rằng: "Tôi đang tính đặt tên như thế cho nó, nhưng còn đang bận cãi với vợ tôi".
Tôi nói:
- Vậy thì cậu giới thiệu tôi với ông ấy.
- Được lắm. Hiện ông ấy được một ông bác sĩ mời đến dạy cho đứa con rất thích Tử Vi. Đứa con ấy hiện là sinh viên đại học Dược Khoa.
Cuộc thử tài
Ngày hẹn, tôi đến nhà bác sĩ trên đây, trong lúc ông ấy đến dậy. Tôi hỏi:
- Nghe nói ông xem Tử Vi tài lắm, đến nỗi không cần nói tên, ông cũng đoán ra.
- Cái đó có thật.
- Vậy. Ông cho tôi biết làm cách nào ông biết được?
- Khó lắm! Phải thật giỏi chữ Nho, để mà làm công việc "chiết tự"
Nghe nói đến hai chữ "chiết tự", tôi liền nghĩ ngay đến khoa này, vì trước đây, tôi đã gặp một ông học về khoa này. Ông này, khi gặp mình thì ông "đánh tay", tính toán một hồi, liền nói thẳng tên mình. Lúc ấy tôi phục ghê mà có hỏi ông ấy (mà bây giờ người Bắc gọi là ông Nhì Lùng).
Cách nào để biết, thì ông bảo là bấm độn, dường như ông này (ông Nhì Lùng) có tài riêng về Nhâm độn. Ông Nhì Lùng đã nói sơ sơ về nguyên tắc, nhưng khó quá, tôi không học được. Nhưng mà tôi bắt buộc phải nhìn nhận ông có cái tài đó. Cũng như trong khi ông nằm hút, mình nói chuyện gì với ông về một người nào, thì ông cũng xòe bàn tay ra "bấm độn" và nói tên. Chỉ có thế thôi. Nay lại gặp ông này, bảo nhìn lá số Tử Vi mà biết tên người.
Tôi nói:
- Nói thế thì trong cái việc đặt tên, cũng là số nữa, thì còn gì là tự do của con người? Đoán sai, ông ta lại bảo: “Tôi xem Tử Vi biết trước từng việc xảy ra cả từng giờ. Ai cho cái gì ngày mai nầy, hay ai ăn gì hôm qua, tôi cũng biết”.
- A! Thế là "nhất ẩm nhất trác giai do tiền định" rồi.
- Đúng vậy!
Bấy giờ, không dài dòng sợ mất thời giờ, tôi đưa sẵn lá số Tử Vi cậy ông xem, và nói thử tên người này. Lá số là lá số của tôi, nhưng tôi bảo là của người quen. Dĩ nhiên lá số lấy rất kỹ, chấm son đàng hoàng, dễ xem lắm. Ông xem hồi lâu, đoán:
- Có phải tên này không? (Ông cho một tên).
- Thưa không.
- Có phải tên này không? (ông lại cho một tên khác).
- Thưa cũng không.
- Có phải.... là tên này ạ?
- Lại cũng không.
Thuật lần vách
Ông gãi đầu:
- Lạ thế! Để coi ông có tra lá số đúng không?
Rồi ông lẩm bẩm. Rồi nói:
- Lạ thật! Ông cho biết tên người này khởi độ bộ nào?
- Bộ nào thì bộ, tại sao lại hỏi?
- Phải biết bộ chứ. Phải bộ Mộc không?
- Thưa không!
- Có phải bộ Kim chăng?
- Cũng không!
- Thôi tôi chịu. Chắc là cha mẹ người này đã cho ngày sinh tháng đẻ sai rồi.
Câu chuyện kêu tên ấy đã thất bại rồi, tôi sang qua việc khác. Đưa cho ông ấy lá số của một người con gái, hiện đã chết, tôi lại thác ngôn bảo rằng đó là lá số của một người đàn bà thân, và cũng xin đoán luôn tên họ.
Ông thầy xem rồi nói:
- Kể ra thì lá số này quý lắm. Còn tên là.... có phải vậy không?
- Thưa không!
- Có phải vậy không?
- Cũng không!
- Thế nghĩa là gì? Thôi cũng lấy số sai rồi.
Không nhận sai, nhưng vẫn là sai!
Tôi lấy một lá số khác. Kỳ này tôi đưa lá số của Quan Vũ lấy trong sách Tử Vi Đẩu Số và cậy ông xem. Cũng đòi ông cho biết tên. Ông tính một hồi, rồi cũng không đoán được gì cả.
Tôi nói:
- Thôi cái việc đoán tên thất bại rồi.
Ông cự lại:
- Sao lại là "thất bại"? Các lá số ông đưa tôi xem đều là lấy sai ngày tháng cả.
Nguồn bài viết: khoa học huyền bí trước năm 1975