Mưu chiếm của quý

Hai cán bộ, nón bọc nylon, đeo sà cột theo viên Trưởng Phố Hàng Bạc, đến bấm chuông nhà cô Bé Tý, người quản gia cháu cô ra mở cửa mời vào, Viên Trưởng Phố giới thiệu 2 gã cũng xuất trình chứng minh thư là Đại diện Tòa Thị Chính đến thăm viếng chào mừng đồng bào sau ngày Chính phủ về tiếp quản thủ đô.Vừa uống trà hút thuốc, 2 cán bộ vừa đưa mắt quan sát kỹ các đồ vật trang hoàng trong phòng khách.Một gã “giáo đầu” hỏi về chủ nhân và tình hình sinh hoạt . Rồi gã thứ hai mở màn tán dương thành tích kháng Pháp và sự nghiệp cứu quốc của Chính phủ .Y kể công 8 năm hy sinh gian khổ đã đưa đến kết quả là nay Chính phủ về suôi tiếp thu nửa phần đất nước điêu tàn vì chiến tranh, trống trơn vì thực dân bóc lột , vơ vét. Chẳng những họ nhặt nhạnh những gì có thể đem được, mà còn hủy diệt những gì họ không thể đem theo như bất động sản, các di tích lịch sử nhằm gây khó khăn cho Chính phủ hao tiền hao của tốn công tái thiết. Gã lớn tuổi phụ họa : cụ thể như Chùa Một Cột , thực dân biết không thể đem theo đã phá hoại ngôi chùa bằng mìn, còn phao tin Chính phủ ta chỉ huy (Thực ra vụ này do VM gây ra để Chính Phủ Quốc Gia hồi đó, không thể tháo gỡ , chuyển vào Nam ngôi chùa độc nhất vô nhị Đông Dương này, rồi lấp liếm tố ngược Quốc Gia và Pháp cấu kết chủ động).Gã cán bộ lại tiếp : Chưa hết , nhiều bảo vật của 2 bảo tàng viện Đấu Xảo (Mussé Maurice Long) và sau nhà hát lớn (Mussé L, Finot) cũng bị họ lấy đến 80-90% đem vào Saigon và Đà Nẵng. Còn bao nhiêu vật liệu máy móc , công cụ cơ xưởng , xí nghiệp cũng bị họ tẩu tán vào Nam hết . Bây giờ Chính phủ ta và nhân dân phải lo hàn gắn và xây dựng lại từ con số không . Mọi công dân phải tích cực tham gia vào công cuộc tái tạo phục hồi chung , không ai được trốn tránh nghĩa vụ trọng đại này.

Viên quản gia hỏi việc đóng góp của người dân như thế nào ?

Gã kia trả lời : Đại khái nông dân có thể đóng góp tiền bạc , thóc lúa, công sức canh tác , khai phá gia tăng diện tích .Thợ thuyền thi đua lao động sản xuất . Các thương gia ủng hộ tiền của , không trốn thuế chính phủ , mở mang doanh thác . Như gia chủ đây nhà giàu có nhiều bất động sản có thể cho nhà nước mượn không để làm cơ xưởng , công sở , kho tàng v.v.hoặc quyên tặng của cải , ủng hộ các đồ quý giá như năm xưa sau Cách mạng tháng 8 /1945 nhân dân đã hưởng ứng “Tuần lễ vàng” .

Viên quản gia lại thắc mắc hỏi : Các cổ vật quyên tặng như vậy Chính phủ sẽ bầy bán tại cửa hàng mậu dịch lấy tiền xung quỷ hay đem trang trí các cơ quan Trung ương hoặc trang hoàng tư dinh, tư thất nhân viên cao cấp nhà nước ?

Gã cán bộ trẻ cho hay : Chính phủ không đem bán cũng không đem bầy biện trần thiết đâu cả , các cổ vật sẽ đem trưng bày trong các bảo tàng viện, điền vào những chỗ đã bị Pháp lấy đi . Chính phủ sẽ biết ơn và ban khen những vị sở hữu chủ hảo tâm này , vì họ đem vinh dự đến cho chính phủ và nhân dân khi các phái đoàn quốc tế tới tham quan .

Kế đó 2 cán bộ yêu cầu được dẫn đi coi các nơi trong động Chúa Tiên .Viên quản gia hướng dẫn 3 người từ tầng trệt lên đến các lầu , xuống cả sân nuôi cầm thú lạ , 2 cán bộ tròn mắt ngắm coi, không ngớt gục gặt đầu khen ngợi khiến cho vị quản gia cảm thấy lo ngại . Sau đó chừng 1 tuần bọn này trở lại động Hàng Bạc . Viên quản gia xuất hiện nhưng không mở cửa như lần trước , mà ở trong nói vọng ra : Bà chủ trẫy hội chưa về . Bộ 3 gật đầu không nói 1 lời rồi chào đi thẳng.

Sau đó 1 tháng chúng lại đến lần thứ 3 .Thấy nét mặt chúng nặng chịch , viên quản gia đon đả mở cửa mời vào nhưng cho biết bà chủ vẫn chưa về . Bọn này tần ngần ngó nhau ra vẻ hoài nghi, quản gia nài nỉ mời họ vào khám xét để kiểm chứng sự thực .Nhưng bộ ba chỉ cười nửa miệng , lắc đầu không nói 1 lời phiền trách .Cuối cùng gã cán bộ già hỏi sao vắng nhà lâu như vậy ? Quản gia cho hay : Bà thường đi hát đền này phủ nọ liên miên có khi cả nửa năm mới về . Ở nhà độ vài tuần 1 tháng lại có bạn đồng quan khác đến rủ đi nữa .Lại hỏi : Bà chủ cứ sống đồng bóng lang bang suốt năm thế sao? Quản gia đáp : Chủ tôi đã già , nhờ ơn Vua Mẫu độ đủ bát ăn , ở nhà có con cháu tin cậy trông nom nên yên tâm đi lễ bái quanh năm . Hai gã cán bộ ngó nhau gục gặt rồi chào cáo lui . Hí hững kế hoãn binh này đắc cách , quản gia sau đó lên lầu Điện thuật lại cuộc tiếp xúc vừa xong cho Chúa Tiên nghe và tin chắc là : tụi chúng đã tới 3 lần không đạt kết quả sẽ chẳng tới nữa. Mà cho dù có tới, lại dỡ mửng cũ cù cưa , nói quanh riết cũng huề.

Nhưng rồi sau 2 tháng , bẵng đi không thấy chúng trở lại , cả nhà cũng quên bẵng không nghĩ đến chuyện này.Bỗng 1 hôm , tụi cán bộ trở lại với 5, 6 bộ đội nai nịt đồ trận , đi chiếc xe 10 bánh bít bùng đỗ xịch trước cửa .Trên xa nhảy xuống 2 gã cán bộ hôm trước , theo sau là 1 cán bộ mới , không phải là viên Trưởng phố như 3 lần trước, tiến đến cỗng bấm chuông .Trong nhà xôn xao , nhốn nháo , viên quản gia lật đật chạy ra mở cửa . Gã cán bộ già chào , yêu cầu muốn gặp mặt bà chủ có việc gấp , và họ nói rằng bà chủ đang có nhà nhà không đi vắng .Viên quản gia hơi thất sắc nhưng kịp trấn tỉnh, trả lời rằng bà chủ thực sự chưa về và cam đoan nếu anh em lục khám thấy xin chịu tội bắn chết ngay .

Gã cán bộ gật đầu cười lạt , trấn an là Bà Chúa chưa về cũng không sao . Rồi trỏ tay vào viên cán bộ mới, vai choàng sà cột lớn, giới thiệu là Phó Vụ trưởng Vụ Lễ Tân Chủ tịch Phủ , đại diện bộ Nội Vụ muốn được gặp bà Chủ hoặc viên quản gia giây lát .Dứt lời , gã mở sà cột lấy tờ văn thư trao cho quản gia , nói đó là văn thư Bộ Nội Vụ gữi Bà Bé Tý Hàng Bạc.

Nội dung văn thư đại ý Bộ Nội vụ trân trọng yêu cầu bà chủ cho Chính phủ mượn 1 số báu vật gồm các loại đồ sứ cổ , đồ đồng , đồ ngọc v.v.trong thời gian 3 ngày để trưng bày tại Bảo tàng Viện Thành phố , nhân cuộc viếng thăm hữu nghị 2 phái đoàn khảo cổ Liên Xô và Trung quốc tới vào ngày mốt . Các bảo vật vô giá của Bà sẽ đem vinh dự về cho tổ quốc và cho nhân dân Việt nam.Nhân viên Bộ sẽ làm giấy biên nhận những đồ vật do bà vui lòng cho mượn .

Coi xong văn thư quản gia nói là bà chủ không có nhà nên không có quyền quyết định vụ này.

Nguồn bài viết: Giai phẩm khoa học huyền bí trước 1975

Mời các bạn đón xem phần tiếp theo tại đây