Thầy bói lợn

Từ ngày bé đi biệt khỏi làng, thầy ĐỀ VĂN GIẢNG nhớ con hoài. Bảy năm sau, nhân đi dự đám tang người anh họ ở làng BẦN YÊN NHÂN, thầy đề nghe danh thầy bói LỢN ngày đó, chừng 30 tuổi đã nổi tiếng coi hay tại chợ ĐƯỜNG CÁI. Vì bệnh trái trời nặng, lòa hai mắt , mặt rỗ, thầy bói khụt khịt mũi như lợn nên có hỗn danh này.

Thầy Đề đặt tiền coi quẻ tìm con thất tung, Thầy Lợn gieo quẻ xong, quyết ngay là lúc này chớ đi tìm kiếm vô ích, mòn giầy dép cũng không thấy, dù tình cờ qua cửa nhà con hay đi ngang mặt con giữa đường cũng không thể gặp nhau.

Thầy Đề hỏi: "tại sao?". Thầy nói Lợn đáp:” số mệnh nó khiến xui như vậy….vì cha con phải cách xa nhau 28 năm”

Thầy Đề lại hỏi:” có hi vọng tìm thấy sớm hơn hoặc tự nó nhớ gốc, nhớ cha quay về?”. Thầy Lợn lắc đầu rồi hỏi về ngày sinh tháng đẻ của Bé, lâm râm bấn tử vi, cho hay là ít cũng phải 20 năm. Cha con chia lìa nhau thì cũng sẽ bất ngờ đoàn tụ thật li kì hi hữu.

Thầy Đề lại hỏi:” nó đến nay đã 18, 19 tuổi chẳng biết trôi dạt nơi đâu? Có gặp chốn lương thiện tử tế không?

Đa nhân đa duyên

Thầy Lợn khụt khịt cười đáp:” nói cho ông anh mừng con nhỏ này làm lớn đến nơi. Số nó thật đáo để. Có nó ra đời thì không cha mẹ, hoặc phải ly cách cha mẹ. Số nó mệnh VCD, lập tại Tí, lại đủ Khôi Việt , Tả hữu, thêm Quyền Lộc, Xương Khúc chiếu lại là nó thừa tài làm nên danh giá

Thầy Lợn khựng lại một lúc rồi tiếp” hiềm nỗi con nhỏ đủ bộ Tham Diêu, Mộc Cái, Hồng đào, thêm Phượng Long đối chiếu Khốc Hư thì hơi….đa đa nhân duyên đấy. Giá mà số này có Tử Phủ nhập miếu ở hạn thì chẳng khác số bà Chúa CHÈ thuở trước. Dầu chẳng được vậy, đây cũng là số cận quí, giàu sang lẫy lừng 1 thời

Thầy Đề lại hỏi:”Nếu lẫy lừng 1 thời rồi lụn bại thì hi vọng gì?

Thầy Bói lắc đầu đáp: “Số bất cứ ai cũng vậy chỉ lẫy lừng 1 thời, dài hay ngắn, như hoa chỉ nở 1 lần rồi tàn sớm hay muộn. Số con nhỏ này đáo hạn ĐỊA KIẾP có thể sẽ hết của như THẠCH SÙNG nếu không làm điều phúc đức. Nhưng ngày đó cũng còn lâu khi con nhỏ tuổi về chiều và ông anh lúc đó cũng đã được nó đền đáp báo hiếu đầy đủ.

Thật ra, thầy Đề, lúc đó, chẳng mấy tin tưởng lời thầy bói. Chính cả thầy LTợn cũng không thể ngờ 20 năm sau thầy 49, một sáng kia, cũng buổi chợ đông như bữa đó, có một xe hơi lộng lẫy từ phía Hà Nội sang đậu xịch bên lộ, bước xuống một ông lão vận đồ lụa bạch, đội nón lông ngan đen chóp bạc, theo sau là một thiếu phụ sang trọng len lách qua đám đông đến quán thầy bói. Ông lão ngồi xuống đầu ván, cất tiếng hề hề cười

Nhớ giai

Thầy Lợn ngẩng mặt, lẩm bẩm: “Quái! Giọng ai nghe quen quen….nhưng đã lâu không tới coi

Ông lão khà khà cười:” phải, 20 năm qua mới đến thầy đây!”

Ông Lợn khụt khịt, nghiêng tai về tiếng khách lạ:” Ai nhỉ….ông khách dưới NINH GIANG?”

Ông lão cười rộ :”Chịu thầy nhớ dai! Văn Giảng đây

A ! Cụ Đề đã tìm thấy con gái ? Đến thưởng đệ phải không?

Ông lão tủm tỉm cười xua tay ra dấu cho thiếu nữ đừng lên tiếng rồi nói: “Đến trách thầy, chứ thưởng gì. Con gái đã thấy đâu. Năm đó, thầy đoán trong 20 năm nay đã 21, 22 năm rồi, vẫn tuyệt vô âm tín. Lão nay đã 74 biết sống đến bao giờ mới gặp con?”

Thầy Lợn hoài nghi, chau mà : “Nếu quả vậy, tôi coi lại cho cụ một quẻ xem sao”

Ông lão gật đầu, lấy trong hầu bao đồng ván 2 cắc bạc đặt vào đĩa. Thầy bói khấn, gieo tiền, ngồi im bấm quẻ rồi lắc đầu:” có lẽ cụ muốn thử tôi, chứ quẻ này “Úp cối” là cụ gặp con rồi

Ông Lợn lại khảo lại số tử vi ông lão rồi lẩm bẩm nói 1 mình: “Quái thật! số này năm nay không tháng 3 thì tháng 7 cha con phải đoàn tụ, sao nay sang tháng chạp mà vẫn chưa ?”

Một chuỗi cười dòn vang lên, ông lão ôm chầm lấy vai thầy bói cười :” Xin chịu thầy, thần bốc TRẦN ĐOÀN tái sinh! Bữa nay cha con lão đến tạ thầy đây”

Hạn địa kiếp

Chúa Tiên Hàng Bạc mở ví lấy xấp bạc 10 đồng đưa cho cha…Sau khi trao số bạc vào tay ông Lợn, ông lão hỏi nhỏ:” Năm xưa, thầy đoán con tôi đáo hạn địa kiếp hết của như THẠCH SÙNG, vậy hạn đó năm nào….và có cách nào cho qua khỏi được chăng?”

Thầy bói trầm ngâm giây lát đáp: ” Hạn này còn lâu, hơn giáp nữa, vào năm ẤT MÙI ( 1956) nhưng có thể hoá giải được phần nào nếu đương số tu nhân tích đức, tránh sát giới, của cải sẽ bị tán phát 1 nửa, còn lại 1 nửa không đến nỗi trắng tay hết sạch”

Lời Thầy Lợn làm cô bé Tý biến sắc, ông lão khuyên con đừng đi xe hơi, lo cán chết người, vật sẽ mang tội. Khi về tới HN, nghe lời thầy bói, cô vội bán lại chiếc Donnet Zedel mới cho chủ hãng Aviat, sắm 1 xe kéo lộng lẫy, đẹp nhất HN do 1 phu xe vận đồ trắng, nón trắng, quần xà cạp trắng ” hách ” nhất cố đô, kéo đi đó đi đây trong thành phố, theo sau là 1 phu hầu ăn mặc đúng y, đóng vai vệ sĩ chạy bám đít bánh xe khiến khách qua đường đều chú ý

Bài viết kết thúc tại đây. Mời các bạn đón xem: Hồi 6 - Cuộc tái ngộ ly kỳ sau 28 năm